Chương 14: Thì Người Muốn Vị Công Chúa Nào Ở Đây Gả Cho Mình?

Cuộc đi săn có thời hạn nửa tiếng, không để mọi người chờ đợi quá lâu, một số vị tướng trẻ tuổi đã trở lại với chiến lợi phẩm mà họ săn được. Trước khi thời gian kết thúc, tất cả mọi người đều đã về đích. Bất kể kích thước của con thú họ săn được như thế nào, thì đều có một phần thưởng nho nhỏ dành cho tất cả mọi người.

Theo quy trình, sẽ có cung nhân phụ trách đếm số lượng thú mà họ săn được, trong lúc đó mọi người có thể nghỉ ngơi một lát. Đây cũng là thời gian để mọi người thoải mái giao lưu với nhau.

"Đi thôi, đi gặp bát hoàng tử của Diệc quốc nào." Yến Uyển nói

"Chúng ta cứ như vậy mà đi tìm hắn ta sao?" Yến Lộ lo lắng hỏi.

"Đương nhiên, không gặp được thì làm sao biết hắn ta muốn gì?" Yến Dư rõ ràng là muốn mai mối bát hoàng tử của Diệc quốc với Yến Uyển.

"Trước hết hãy đi gặp hoàng huynh đi, để huynh ấy dẫn chúng ta đi." Yến Uyển nói.

Yến Dư gật đầu đồng ý, vì vậy bọn họ đã cùng nhau đi tìm Vương hoàng huynh trước. Mặc dù thái tử có chút khó hiểu tại sao bọn họ lại nhờ mình dẫn đi gặp bát hoàng tử của Diệc quốc, nhưng hắn ta vẫn đồng ý đưa bọn họ đi.

Khi thái tử cùng bọn họ đến nơi nghỉ ngơi của bát hoàng tử Diệc quốc, Viêm Khánh lập tức đứng lên hành lễ. Sau đó, hắn ta nhìn thấy ba vị công chúa ở phía sau, một người mang dáng vẻ rất uy nghiêm, người kia thì xinh đẹp tuyệt trần và người còn lại thì quá lạnh lùng.

Viêm Khánh không kịp suy nghĩ, lập tức hành lễ với ba vị công chúa, ba vị công chúa cũng theo đó mà hành lễ.

"Không biết thái tử cùng ba vị công chúa đều đến đây có việc gì không?" Viêm Khánh hỏi.

“Không có gì, chỉ là ta muốn đến đây nghỉ ngơi, mà các hoàng muội của ta cũng muốn biết về Diệc quốc nhiều hơn, cho nên ta mới dẫn bọn họ đến đây để tìm hiểu thêm, hi vọng bát hoàng tử không cảm thấy khó xử.” Thái tử nghiêm túc trả lời.

"Mời ngồi. Nói về Diệc quốc, thì nơi này có khí hậu dễ

chịu, tuy không rộng lớn bằng Yến quốc nhưng cũng được coi là một quốc gia rộng lớn với tài nguyên phong phú, người dân ở đây nồng hậu và hiếu khách, thương nhân có thể buôn bán tự do và nông dân có thể tự cung tự cấp mà không bị đói. Diệc quốc không quá hiếu chiến, nhưng thường xuyên gặp cướp bóc ở biên giới, đặc biệt là từ Lý quốc đến đuổi cũng không được mà đánh cũng không xong, nên mới cần sự giúp đỡ của Yến quốc, bởi biên giới Yến quốc cũng khá là gần Lý quốc. Nếu hai nước chúng ta kết thông gia, bọn Lý sẽ không muốn đánh chúng ta, nếu cần thiết thì khai chiến, Diệc quốc cùng Yến quốc có thể liên thủ cùng nhau diệt sạch Lý quốc." Viêm Khánh nói.

(Truyện được dịch bởi nhà của YuXu)

Và sự thật đây cũng chính là mục đích của chuyến đi này.

Mọi người cho rằng bát hoàng tử khá trung thực, hắn ta cần sự giúp đỡ của Yến quốc nên nhân chuyến đi này đến đây để cầu hôn. Nhưng hắn ta sẽ kết hôn với ai thì vẫn chưa biết được.

Lúc này thái tử cũng đã hiểu vì sao ba hoàng muội của mình muốn đến đây, hắn ta không vòng vo nữa, trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề, “Bát hoàng tử, nếu người đi cầu hôn, thì người muốn vị công chúa nào ở đây gả cho mình?”

Viêm Khánh không ngờ Thái tử lại hỏi trực tiếp như thế, hắn ta hơi ngập ngừng nhưng sau đó liền trả lời,“Các công chúa của Yến quốc mỗi người đều mang một vẻ đẹp riêng, bọn họ giống như những tiên tử hạ phàm vậy, Viêm Khánh đã muốn leo cao, thì làm sao có tư cách để lựa chọn, xin thái tử điện hạ hãy quyết định thay ta.”

Yến Thanh trả lời rất khôn khéo, không có một chút kiêu ngạo, ngược lại còn chủ động hạ thấp mình, hắn ta đúng là một người thông minh.

Thái tử tiếp tục hỏi, "Người mà Bát hoàng tử dành tình cảm vẫn là tốt nhất. Bát hoàng tử muốn người như thế nào? Trên đời này có hàng vạn nữ nhân, cũng không thể lấy hết được!"

Trong lòng Yến Uyển âm thầm dành một tràng pháo tay để thể hiện sự ngưỡng mộ của mình dành cho thái Tử, hắn ta là một vị hoàng huynh rất tốt, luôn hiểu được hoàng muội của mình suy nghĩ như thế nào.