Chương 6: Công lược bác sĩ nam khoa

Buổi tối khi Lục Lộ trở về nhà, thứ anh nhìn thấy đầu tiên là mèo con của mình đang nằm ngửa trên ghế sofa, bốn chân chổng vó lên trời, còn thi thoảng phát ra tiếng ngáy nho nhỏ.

Nhìn thấy cảnh này, Lục Lộ cảm thấy sự mệt mỏi sau một ngày bận rộn cũng tan biến mất. Trong đáy mắt anh hiện lên sự ôn nhu, rồi nhẹ nhàng đi xuống bếp chuẩn bị bữa tối.

Diệp Tiểu Vũ bị mùi thức ăn đánh thức, chạy một mạch đến bên bàn ăn chờ anh đút cho, đối với lời thề sẽ giảm cân vào lúc chiều, đã bị cô bỏ quên sau một giấc ngủ trưa.

Cơm nước xong xuôi, việc đầu tiên mà Lục Lộ làm là đi tắm.

Diệp Tiểu Vũ theo sát phía sau anh, nửa bước không rời.

“Meo~” Cũng muốn đi tắm.

Trước đó cô đã tắm qua vài lần, có lẽ anh nghĩ rằng mình không có kinh nghiệm tắm cho mèo, hoặc nghĩ rằng cửa hàng thú cưng sẽ chuyên nghiệp hơn, nên những lần trước Lục Lộ đã đưa Diệp Tiểu Vũ đến cửa hàng thú cưng gần nhà để họ tắm cho cô.

Tuy nhiên cô không muốn lại bị dí đầu tắm thô bạo, lại càng không muốn ngửi thấy mùi chó mèo kia một chút nào nữa. Nháy mắt, Diệp Tiểu Vũ nhanh chóng chen vào nhà vệ sinh lúc Lục Lộ vào phòng tắm.

Bình thường khi anh tắm rửa, mèo nhỏ sẽ ngoan ngoãn đợi ở phòng khách. Hôm nay thế mà lại bất ngờ lẽo đẽo đi theo, Lục Lộ ngồi xổm xuống, “Tiểu Mễ Mễ, con đi ra ngoài trước đi, ba phải đi tắm.”

Ngón tay chỉ ra ngoài cửa, biểu thị ý nghĩa trong lời nói.

“Meo ~ ” Không, cô không muốn ra ngoài, cô cũng muốn đi tắm.

Thấy cô vẫn cứ như vậy đứng yên một chỗ, Lục Lộ vẫn không muốn rút lui, anh không còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục dỗ dành. “Tiểu Mễ Mễ ngoan, nghe lời nào.”

“Meo meo~” Cô không muốn tiếp nhận viên đạn bọc đường này.

Một người một mèo nhìn nhau một hồi, Lục Lộ đành phải nhận thua trước, gật gật đầu với Diệp Tiểu Vũ, khẽ chạm vào chiếc mũi mèo nhỏ, “Muốn ở lại thì ở lại, nhưng phải ngoan ngoãn một chút, nếu không sẽ bị ném ra ngoài.”

“Meo meo ~ ”

Nếu không có hành động lúc trước ở phòng khám của cô, Lục Lộ sẽ không phải tránh một con mèo khi đang tắm.

Anh cởi bỏ quần áo, để lộ cơ thể tiêu chuẩn trần trụi. Diệp Tiểu Vũ nhìn chằm chằm một lúc, tại sao cô không nhận ra rằng mình có tiềm năng làm gái trước đây, khi nhìn thấy một người đàn ông khỏa thân với thân hình đẹp như thế, cô lại nhìn không thể rời mắt.

Bờ vai rộng đó, vòng eo thon gọn đó, cơ bụng rắn chắc đó, dươиɠ ѵậŧ to lớn đó…

Đôi mắt nheo nheo của một con mèo nào đó trắng trợn đến mức ngay cả Lục Lộ cũng cảm thấy không được tự nhiên, cũng không thể bỏ qua. Nhưng đối với đối phương rõ ràng chỉ là một con mèo, không biết vì sao, Lục Lộ lại có một loại cảm giác kì quái, anh cảm giác như đối phương đang ở trước mặt mình là người chứ không phải một con mèo.

“Tiểu Mễ Mễ biếи ŧɦái, lại dám nhìn trộm dươиɠ ѵậŧ của ba.”

“Meo meo ~” Cô mới không thèm nhìn trộm, cô đây là nhìn công khai nha!

Vì để trừng phạt cô, Lục Lộ thản nhiên nhặt quần áo của mình lên trực tiếp ném vào người Diệp Tiểu Vũ.

Diệp Tiểu Vũ bất lực trơ mắt đống quần áo cứ thế bay về phía mình, bao trùm khắp người cô, có mùi mồ hôi còn có một chút mùi tanh nồng.

“Meo ~” Nếu khứu giác của cô là chính xác, thì thứ che đầu cô lúc này chính là qυầи ɭóŧ của Lục Lộ.

“Meo ~ “ Mèo con sôi máu mất.

Không biết vì sao, gần đây cô luôn có chút luống cuống, trong mộng luôn xuất hiện cảnh tượng khiến người ta đỏ mặt, tim đập nhanh. Côn ŧᏂịŧ của Lục Lộ phải gọi là có một thứ sức hút gì đó rất khó giải thích đối với cô, bản thân sẽ có ham muốn mãnh liệt khi nhìn vào nó.

Ngay cả việc bây giờ cô ngửi thấy mùi tinh hăng hăng thoang thoảng trên qυầи ɭóŧ của Lục Lộ, cũng khiến cho cô cảm thấy phấn khích không thôi, thật khó giải thích mà. Như thể có cái đồ vật đó đang chọc vào tim cô vậy.

Diệp Tiểu Vũ lôi chiếc quần từ trên đầu xuống, lắc lắc tai mèo.

Sau đó, nhanh chóng nhảy lên bồn tắm.

Vòi hoa sen trong phòng tắm được lắp đặt bên cạnh bồn tắm, Lục Lộ đứng trong bồn tắm lớn, nước từ trên đầu chảy xuống bắn tung tóe, Diệp Tiểu Vũ nhảy đến bên cạnh anh, nhưng một lúc sau, lớp lông bên ngoài đã hoàn toàn ướt sũng, giống như một con mèo chết đuối trong nước.

Cảm thấy dưới chân có thứ gì đó, Lục Lộ rửa sạch bọt trên mặt, vừa nhìn đã thấy mèo con của mình không biết từ lúc nào chạy đến bên chân anh, cùng anh tắm rửa trông có vẻ rất thích thú.

Anh ngồi xổm xuống, cười nói: “Tiểu Mễ Mễ, cũng muốn tắm sao?”

“Meo meo ~” Đương nhiên là có rồi.

Cô nhịn không được ra sức lắc mạnh, những giọt nước bám trên bộ lông bắn tung tóe bốn phía, trên mặt Lục Lộ bị vẩy đầy nước.

Đến mà không đáp lại cũng rất phi lễ. Lục Lộ cũng không phải ngồi không, trên tay bắt đầu hứng một chút nước, hướng về phía Diệp Tiểu Vũ xoa xoa.

“A hắt xì, hắt xì ~” Lục Lộ là người xấu, cứ vậy mà liên tục đánh người.

Sau vài lần hắt hơi, Diệp Tiểu Vũ đã đưa ra kết luận này.

“Meo ~” Cô không chơi nữa, xấu tính…

Trên đầu ướt đẫm, khẽ dụi dụi vào chân anh, càng cọ càng sâu. “Nếu còn tiếp tục gây rắc rối, phúc lợi được tắm chung cũng sẽ bị hủy bỏ.” Bộ lông mềm mại khẽ chạm vào nơi đó.

Khụ, tâm trạng bị khuấy đảo, con mèo nhỏ này…