Chương 8: Thực Sự Sẽ Có Người Não Tàn Ngụy Trang Thành Cố Chủ Sao? (2)

Lôi điện chói mắt đột nhiên phát ra!

Ánh sáng lôi điện len lỏi như rắn chui ra khỏi hang, phát ra hàng ngàn tiếng vang bén nhọn.

Từng đợt điện quang trắng xanh quấn quanh hai cánh tay, chạm vào nhau như pháo hoa bắn lên, mùi thiêu đốt trong không khí lại bùng lên.

Bàn tay hai tên kia đều bị thiêu đến cháy đen.

Hơn nữa chúng đều không phải là dị năng giả, thậm chí trong khoảng thời gian ngắn không thể thoát ra khỏi sức mạnh này.

Chúng như bị dòng điện dính lấy không thể động đậy.

“Cố thêm một chút.”

Tô Tuyền cắn răng nghĩ.

“Cố thêm một chút.”

Cô chỉ có cơ hội kích phát một lần, nếu một lần không thành, trong khoảng thời gian ngắn sẽ hoàn toàn thoát lực, đến lúc đó chỉ có đường chết.

Cô đã hoàn toàn quên mất người bên cạnh.

Tô Tuyền dồn toàn bộ sức mạnh vào hai cánh tay, cảm giác một dòng nước ấm không ngừng hội tụ, sau đó đột nhiên bộc phát ra nơi cánh tay.

Hai mắt đều bị quang điện làm cho đau đớn.

Hai tên kia run rẩy kịch liệt.

Qua vài giây, chúng ngã xuống.

Bàn tay thi thể cơ hồ hóa thành than, da bóc ra, cơ bắp nứt toạc, trái tim bị dòng điện đυ.c ra đã ngừng đập.

Tô Tuyền hơi lảo đảo.

Cô cảm thấy chút sức mạnh cuối cùng trong người đều bị rút cạn, hai chân mềm nhũn, trước mắt là một mảng đen, đầu đau như muốn nứt ra.

Sau đó cô ngã xuống nền gạch lạnh lẽo.

Có người đỡ cô dậy.

Một cái chạm nhẹ lướt qua sườn mặt, sợi vải dệt cọ qua chóp mũi, bàn tay hữu lực đỡ lấy gáy.

“Giảm thiểu xác suất bị cướp?”

Một giọng nói trầm thấp từ tính truyền đến từ đỉnh đầu.

Hắn có ý tốt mà đỡ lên, nhưng không nắm lấy cánh tay hoặc bên hông, trái lại tùy ý để mặt của cô hướng vào trong lòng bàn tay hắn.

Sau đó, hắn di chuyển tay và giữ cổ cô.

Thoạt nhìn , hành động ôm nhau của họ giống như một cặp đôi sắp hôn nhau.

Tô Tuyền: “Anh không cần phải nói.”

Đối phương cũng không nghe theo lời cô, “Tôi cho rằng cô hy vọng tôi nói nhiều chút?”

Bởi vì quá đau, Tô Tuyền đột nhiên hút một ngụm khí, “…....Đó là giúp tôi giải đáp thắc mắc chứ không phải châm chọc tôi.”

“Nga, vừa rồi cô muốn hỏi cái gì?”

Tô Tuyền có chút kinh ngạc.

Lúc trước hắn mang thái độ lãnh đạm, hiện tại lại đổi tính? Dường như trong lúc vô tình cô đã để lại ấn tượng tốt với hắn.

Chẳng lẽ là bởi vì trận chiến vừa rồi?

Nhưng mà, nếu hắn là dị năng giả thì có thể trả lời được vấn đề này.

Tô Tuyền: “Tôi muốn hỏi có phải có rất nhiều dị năng giả đều nhảy qua cấp 2, từ dị năng giả cấp 1 lên đến dị năng giả cấp 3 hay không?”

“Không có chuyện nhảy cấp.”

Nam nhân tóc đen nhàn nhạt mà đáp, “Bất kỳ ai, bất kể là cấp 1 hay là cấp 2 đều có thể tùy lúc mà khai phá ra dị năng đặc thù.”

Tô Tuyền há miệng thở dốc, nhớ tới nội dung mình từng nhìn thấy trên diễn đàn, “Nhưng có một số người nhảy qua cấp 2, hơn nữa lúc trước không nghĩ tới khai phá dị năng đặc thù ”

“Nếu thể năng quá kém, cho dù có dị năng đặc thù, sau khi sử dụng cũng giống như cô vậy. Cho nên những người như vậy sẽ được chính phủ đề nghị cố lên cấp 2 trước.”

Mức độ thể chất của dị năng giả cấp 2 rất cao.

Sau khi khai phá dị năng đặc thù, khả năng sử dụng dị năng sẽ tương đối ổn định? Hoặc là có thể nói trong khoảng thời gian ngắn sử dụng dị năng được nhiều lần?

Mà không phải giống cô, dùng một lần liền trở nên suy yếu?

Cuối cùng cũng hiểu được.

Làn gió đêm nóng bỏng thổi tới, Tô Tuyền duỗi tay kéo mặt nạ hô hấp.

Ám Tinh, ít nhất trong Mộng Thành cũng không có nhiều cát bụi như vậy, thật ra không cần thiết đeo mặt nạ.

Nhưng cô không muốn lộ diện.

Tô Tuyền: “Cảm ơn.”

Cô còn muốn nhân cơ hội này hỏi thêm vài câu, ví dụ như dị năng của đối phương .

Từ từ.

Thật ra từ đầu cô đã cảm thấy không thích hợp, chỉ là lúc chiến đấu không có thời gian để suy nghĩ.

Nếu tên này có dị năng tàng hình ở trước mặt người khác, vì sao lại sợ bị đánh cướp?

Quang não chấn động nhẹ.

Tô Tuyền khó khăn bấm mở quang não, là một tin nhắn gần đây.

[ Lời nói của người này sao lại cẩu hết câu này đến câu khác ] : Thành thật xin lỗi, lúc trước tôi tiện tay sửa chân giả của mình một chút, đi trên đường nó bị cháy hỏng, bộ phận gắn với dây thần kinh khiến tôi đau quá ngất xỉu. Bây giờ tôi mới tỉnh lại.

[ Lời nói của người này sao lại cẩu hết câu này đến câu khác ] : Bạn sẽ không phải còn ở giao lộ chờ tôi đi? Người quen của tôi đi ngang qua đã đưa tôi về, rất nhanh thôi sẽ về nhà.

[ Lời nói của người này sao lại cẩu hết câu này đến câu khác ] : Thực xin lỗi, 100 tinh nguyên cho bạn, coi như là phí bồi thường, tôi hủy bỏ nhiệm vụ này sẽ không ảnh hưởng đến tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ của bạn.

Tô Tuyền: “…….....”

CMN!

Tình huống cẩu huyết nhất đã xảy ra.

Cô tựa như người mất trí, đem một người qua đường coi là người phát nhiệm vụ!

Nhưng thật sự sẽ có người não tàn đến mức ngụy trang cố chủ sao?

Tô Tuyền ngước lên.

Nam nhân tóc đen hơi cúi đầu, cặp mắt màu xanh nhìn xuống, hiển nhiên cũng thấy được tin nhắn của cô.

Nhưng mà trong ánh mắt hắn không hề có chút nao núng hay bối rối khi bị vạch trần.

Tô Tuyền: “………….”

Thật ra người này có khí chất, không giống với người cần được giúp đỡ.

Nhưng mà nói thật, người có tay chân bằng máy thường là những tay đấm bốc, thành viên bang phái, lính đánh thuê.

Những người thường không có nhiều tiền để mua các bộ phận cơ thể giả có lẽ có một ít vật cấy ghép thông dụng, nhưng cánh tay, chân thường cần phải cải tạo thân thể.

Những người thường xuyên phải chiến đấu mới bị mất đi tay, chân, cũng có người là cư dân bình thường bị thương nhưng rất ít.

Hơn nữa cho dù có tiền, bọn họ có lẽ càng muốn nhận được dị năng giả trị liệu hơn là tiến hành lắp bộ phận giả.

Thêm nữa từ thân phận, quần áo đều phù hợp với tin tức người giao nhiệm vụ, Tô Tuyền mới không có nghi ngờ.

Coi như là một bài học đi.

Cô loạng choạng tránh khỏi nam nhân kia mà ngồi xuống băng ghế dài bên cạnh, lấy băng chữa thương từ trong ngực ra, chuẩn bị bôi thuốc.

May là dị năng giả, nếu không sẽ chết do mất máu quá nhiều.

“……”

Tô Tuyền rất muốn chửi ầm lên.

Nhưng tên này là dị năng giả, hơn nữa dù gì cũng giải đáp thắc mắc của cô, trông không giống tên lừa đảo.

Bỏ đi.

Có người trên diễn đàn phun tào thấy rất nhiều dị năng giả có tính cách kỳ quái, gặp được một hai kẻ kì lạ là điều bình thường.

Tô Tuyền cưỡng chế bình tĩnh lại, hít một hơi thật sâu, “Tôi còn có thể hỏi anh thêm vài vấn đề nữa không? Yên tâm, tôi không định hỏi anh vì sao muốn mạo danh thay thế cố chủ của tôi.”

Đơn giản chính là rảnh rỗi không có việc gì làm.

Nam nhân tóc đen hơi nhướng mày, “Tôi cũng không định trả lời.”

Tô Tuyền: “…...”

Bình tĩnh, bình tĩnh!

Tô Tuyền: “Tôi muốn hỏi, nếu dùng công cụ ở nơi kiểm tra của Hiệp hội lính đánh thuê nếu tôi có thể đấm một phát đạt trị số 500, tôi có thể liên tục phóng lôi điện được hay không?”

Nam nhân tóc đen liếc nhìn cô một cái, dường như đối với vấn đề này vô cùng khinh thường, cuối cùng vẫn đại phát từ bi mà trả lời: “500 không đủ.”

Tô Tuyền kinh hãi, “500 còn không được?”

Vậy chính là hơn người bình thường mấy chục lần.

“Vậy thì cần bao nhiêu?”

Tô Tuyền tự sa ngã, “5000?”

“Đừng hỏi tôi, tôi không phải huấn luyện viên của cô.”

Hắn lạnh lùng nói, “Nhưng cái này có thể là mục tiêu tạm thời của giai đoạn thứ nhất.”

Tạm thời?

Giai đoạn đầu tiên?

Thật tốt a~.

Tô Tuyền không biết hắn có nói đùa hay không.

Giới hạn của máy đo sức lực đó cũng không cao như vậy đi?

Tô Tuyền: “Vậy giai đoạn thứ nhất mất bao lâu? Một trăm năm sao?”

“Khoảng hai đến ba năm.”

Hắn vẫn bình tĩnh nói, giống như hoàn toàn không cảm thấy những lời mình nói ra có phần hơi quá.

Tô Tuyền nghĩ trên diễn đàn nói, có người rèn luyện nửa năm, cũng chỉ tăng lên mấy chục trị số, phía dưới là một đống bình luận ghen tị, hậm mộ.

Tô Tuyền: “Thật vậy chăng, tôi tính cho dù nhảy xuống biển du ngoạn địa cầu hai lần mỗi ngày cũng không tiến bộ nhanh như vậy?”

Nam nhân tóc đen nhìn cô một cái, qua vài giây, “Nếu thật sự làm được, cô cũng có thể thử xem có phát hiện thực lực mình có biến hóa hay không.”

“Ách.”

Tô Tuyền há miệng thở dốc, chỉ cảm thấy cuộc trò chuyện càng ngày càng kỳ dị.

“Hiện tại tôi 80 cân*, có lẽ sau một ngày, tôi còn nhẹ hơn 80 cân? Xác thật biến hóa rất lớn.”

(*1 cân của Trung Quốc được tính bằng 0,5968 kg ở Việt Nam)

Hắn lắc đầu, “Nghĩ đến điều tốt hơn, nói không chừng vớt không đến, thi cốt không còn.”

Tô Tuyền: “…………………”

Cái này thì tốt chỗ nào?!