Chương 5

Gió đêm khẽ lay động vạt áo thiếu niên, Ôn Lệnh Cảnh không kịp đề phòng bất ngờ hắt hơi một cái.

Nhìn gương mặt quẫn bách của cậu ấy, Tạ Tri Dao rất rộng rãi đem chiếc tạp dề dùng để làm việc cho cậu ấy mượn.

Dáng vẻ thiếu niên đeo tạp dề trông rất đáng yêu, ngay cả gương mặt trong trẻo lạnh lùng như mực cũng mang theo một tia ôn nhu.

Dĩ nhiên nếu như cậu ấy sau đó có thể trả tiền cho cô, vậy thì càng đáng yêu hơn, Tạ Tri Dao lạnh nhạt nghĩ.

Dù sao sau đêm hôm đó, thiếu niên không tới cửa hàng tiện lợi tìm cô nữa, điều này làm cho cô cảm thấy lòng tốt của mình như bị đút cho chó ăn vậy.

Nhưng mà, cậu ấy lại là nam sinh duy nhất sinh ra hảo cảm đối với cô .

Thời gian gần đây khi cô đối mặt với gương mặt chó lạnh nhạt của Nguyên Thời Túc, không phải là không có ủy khuất, tại sao nguyên chủ lại để lại cục diện rối rắm muốn cô tới thu dọn chứ?

Lúc này thấy nam sinh chất lượng tốt có gương mặt đẹp trai, lòng cô mềm nhũn giống như ngâm ở nước ấm.

Nghĩ như vậy, thần sắc cô liền mang theo mấy phần nhu hòa thật tâm, nhẹ như sợi liễu bay trong không trung.

Ở đối diện Ôn Lệnh Cảnh đang rũ mí mắt, lông mi dài tạo thành bóng tối trên khuôn mặt, che đi sự thâm trầm trong ánh mắt, khắc chế nội tâm đang xao động mãnh liệt, học tỷ như vậy, thật sự rất đáng yêu.

Đáng yêu hay không thì không biết.

Nhưng Tạ Tri Dao thật sự là rất nghèo.

Cô tới nơi này lúc học kỳ mới vừa kết thúc, tiếp theo hai tháng đúng dịp là kì nghỉ hè, cô phải tìm mấy công việc làm thêm, mới góp đủ học phí.

Nhưng mà để cho cô bất ngờ là, nguyên chủ tuy tính khí không tốt, nhưng đối với người bà nội duy nhất trên đời cũng rất quan tâm săn sóc, không lỡ để bà cụ làm việc nặng, vết chai sần rất dày trên tay cô cũng thể hiện ra nguyên chủ rất hay làm các việc nặng.

Cô ở cùng bà nội cũng rất hòa hợp.

Sau khi tạm biệt Ôn Lệnh Cảnh, cô phải chạy đến trường học.

Mặc dù đây là một thế giới không có thực, song chương trình học lại không khác mấy so với thế giới trước kia.

Không nghĩ tới vừa đi tới cửa lớp 1 khối 11, cô đã đυ.ng phải người cô không hề muốn nhìn thấy nhất. _________________________

Nhất Trung ở Giang Thành chính là trường cấp ba tốt nhất Giang Thành, thế lực rất lớn, chia thành ba phần là tiểu học, trung học, trường cấp ba.

Mỗi niên khóa của trường cấp ba có ba mươi lớp học, mỗi lớp học có chừng 50 người. Trong đó có một cuộc khảo sát đánh giá phức tạp nhất, ba mươi phần trăm danh sách cho toàn trường chỉ có mười lăm cái tên. Còn dư lại bảy mươi phần trăm là dựa theo năng lực, thành tích, gia thế - ba thứ này để đánh giá.

Tuy rằng Tạ Tri Dao làm người chẳng ra gì, nhưng thành tích lại rất tốt.

Bây giờ Tạ Tri Dao rất hốt hoảng, dù sao thì tri thức của cô đã sớm trả lại cho giáo viên rồi. Nhưng cô không nghĩ tới khi ở trong thân thể này lại vẫn có liên quan đến học tập tri thức, như thế ngoài ý muốn cũng là chuyện tốt.

Nói tóm lại, cô bây giờ là học sinh lớp mười một, mà trong cái lớp này đều là nhân tài ẩn dấu.

Không sai, nam nữ chủ đều học ở đây.

Mọi chuyện xảy ra là như thế nào cô đã không còn nhớ rõ, đại khái chính là các bạn học đùa giỡn đuổi bắt nhau nên không cẩn thận bị va chạm, đẩy cô vào trong lòng ngực nam sinh mới vào cửa lớp.

Cô đυ.ng phải nam chính - An Phỉ.