chương 25 - 1

"Tiểu Cẩm."

Trình Hân lau nước mắt, lấy dũng khí, đi đến trước mắt Cố Cẩm, cúi đầu xuống nói: "Cảnh Hạo vì lo lắng cho chị mới nói chuyện với em như vậy, nguyên nhân là tại chị. Chị thay Cảnh Hạo giải thích với em, thật xin lỗi."

Dứt lời, Trình Hân lại ngẩng đầu nhanh chóng nhìn Mục Minh Thừa một chút, nghĩ đến Cảnh lão gia tử gọi anh là Mục tiên sinh, lại nói thêm một câu: "Cũng hi vọng Mục tiên sinh bỏ qua vì dù sao chúng tôi cũng là chị em thân thiết."

Trình Hân không dám ngẩng đầu để Mục Minh Thừa thấy được dáng vẻ chật vật của mình. Nhưng lúc này bởi vì Trình Hân sinh lòng xúc động khi nhìn qua Mục Minh Thừa, Cảnh Hạo đã nhìn ra được.

Khóe miệng Cảnh Hạo khẽ run, mắt bốc hỏa. Anh tựa như có thể nhìn thấy trên đầu mình tỏa ra ánh sáng xanh lục*.

Giờ khắc này, Cảnh Hạo thật sự muốn đem Trình Hân tới một căn phòng khác, giữ chặt cô trên giường, dùng thân thể hỏi ánh mắt cô nhìn Mục Minh Thừa là có ý gì.

Trình Hân không biết tâm tư lúc này của Cảnh Hạo, cô nhìn qua Cố Cẩm, chờ đợi. Người đàn ông kia, cô cũng không có dũng khí nhìn lại một chút.

Ánh mắt của Mục Minh Thừa đều không rơi vào Trình Hân, dường như anh đối với cô chỉ có sự khinh thường.

"Tốt."

Sau khi yên lặng trong chốc lát, Cố Cẩm nghiêng đầu cười một tiếng, nhẹ nhàng nói: "Em tiếp nhận."

Nói xong, nội tâm Cố Cẩm có trăm mối cảm xúc ngổn ngang, trải qua chuyện này, cuối cùng cô và Trình Hân cũng tách ra. Cố Cẩm nghĩ, trở về nên đem đồ đạc của mình dọn ra ngoài, tìm một chỗ ở mới. Bởi vì nghỉ hè bọn họ sẽ bắt đầu làm tạp chí nên cũng có thể coi Cố Cẩm là người có công việc.

Trình Hân cắn môi một cái, có chút không hiểu vì sao cô cùng Cố Cẩm lại đi tới bước này. Trong kiếp trước, Trình Hân cũng đã từng hỏi bản thân, nếu lúc trước cô không tác hợp Thiệu Sùng và Cố Cẩm, cuối cùng kết quả có khác biệt không? Đáng tiếc, thế gian không có thuốc hối hận.

Sau khi xin lỗi xong, người của Cảnh gia lại đi tới chỗ người khác mời rượu. Mục Minh Thừa không biết có phải đã uống nhầm thuốc hay không, thành tâm đem quan hệ của bọn họ công khai.

Yến hội đã cử hành hơn hai giờ, do không quen đi giầy cao gót nên chân Cố Cẩm hơi đau, cô hơi dựa vào Mục Minh Thừa. Cố Cẩm làm bộ kéo cánh tay của Mục Minh Thừa nhưng trên thực tế trọng lượng của nửa người đều ép ở trên người anh.

Mục Minh Thừa vừa đỡ Cố Cẩm vừa ứng phó người tới mời rượu, lễ phép chối từ: "Xin lỗi, bạn gái tôi không thích trên người tôi có mùi rượu."

Sau đó anh nhìn về phía Cố Cẩm, lại nhìn người tới mời rượu cười cười.

Người có mặt đều có thể nhìn ra, anh đối với bạn gái cưng chiều thế nào.

Thương nhân Giáp: Đây là muốn khoe khoang hạnh phúc sao?

Phu nhân Ất: Bị nhét một đống cẩu lương.

Cố Cẩm nghe mọi người nói bừng tỉnh đại ngộ, cúi đầu cười ngượng ngùng. Cô nén cảm giác đau đớn, cố gắng không dựa vào người Mục Minh Thừa nhưng đây chỉ là bịt tai trộm chuông mà thôi. Người ở bên ngoài đều nhìn ra cái danh ‘không gần nữ sắc’ của Mục Minh Thừa đã hoàn toàn bị hủy trong tay của người phụ nữ này.

Anh không chỉ vì cô mà ra mặt, còn nguyện ý nghe cô quản giáo. Là đàn ông, cho dù có nghe lời vợ hay không thì khi ra ngoài đều nói không hề sợ vợ. Huống hồ, người phụ nữ này chỉ là bạn gái, không phải vợ của Mục Minh Thừa.

*( ánh sáng màu xanh lục hay còn gọi là đội nón xanh: Ám chỉ việc bị cắm sừng)