Chương 18

Chỉ thấy nhóc hồ ly hùng hổ nhảy tới, đến trước mặt Tiêu Nhất thì mạnh mẽ thu lực, tứ chi ôm lấy bắp chân Tiêu Nhất, vẫy cái đuôi lông nhung về phía hắn, một trận "Hu hu hu" làm bộ cầu xin tha thứ.

Mọi người: "......"

Khá lắm, nhóc hồ ly này còn có hai mặt.

May mắn không phải là hung thủ.

Tôn công công thấy nhóc hồ ly làm nũng như vậy, "Bệ hạ, bản tử này còn đánh không?”

Lê Miên ngước mắt đáng thương nhìn hắn.

Tiêu Nhất không hề dao động: "Đánh.”

Lê Miên: "......"

Chuyện không có tiền đồ làm một lần là đủ rồi! Lê Miên nhảy xuống đất từ trên đùi Tiêu Nhất, một dáng vẻ anh dũng hy sinh đi về phía thị vệ.

Tiêu Nhất: "Khoan đã - -”

Ánh mắt Lê Miên lập tức sáng lên, quay lại cực kỳ chờ mong.

Tiêu Nhất: "Không cần ra ngoài, ở đây trẫm xem đánh.”

Mặc dù Tiêu Nhất không có biểu tình gì nhưng Lê Miên luôn cảm thấy bạo quân đang trêu đùa mình, hàm răng sau suýt chút nữa cắn nát, vừa rồi nên cắn cẩu hoàng đế này một cái.

Thị vệ: "Vâng.”

Rất nhanh từ bên ngoài chuyển vào một cái ghế bị phạt, Lê Miên nhìn trong tay thị vệ cầm một cái bảng rộng như miệng bát, theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng.

Cứu mạng, xem ra y vẫn là khuếch đại, một bản tử này đi xuống phỏng chừng đều có thể đưa tiễn thân xác này tới tận Tây Thiên.

Đánh thật à?

Nếu không hay là ngất đi?

Hai lần trước không phải đều ngất xỉu qua cửa sao?

Vì thế mọi người thấy nhóc hồ ly run rẩy bò lên băng ghế, nhãi con này như vậy căn bản không cần hai thị vệ thi hành hình phạt, một thị vệ trong đó đứng ở một bên băng ghế, đây là lần đầu tiên hắn làm loại chuyện này nên hơi không thể nào xuống tay, đang lúc hắn nắm chặt bản tử còn chưa có hành động, giây tiếp theo lại thấy nhóc hồ ly đang nằm sấp linh hoạt rơi xuống từ trên băng ghế, lăn một vòng, khuôn mặt hướng lên trên, mắt hồ ly gắt gao khép lại.

Thị vệ thở phào một hơi, nhãi con này đáng yêu như vậy thật sự không xuống tay được, "Bẩm bệ hạ, nhóc hồ ly hôn mê bất tỉnh.”

Lông mi nhỏ vẫn còn run rẩy, Tiêu Nhất nhìn nhóc hồ ly diễn xuất vụng về, khóe môi cong không rõ ràng làm như đang cười.

Lê Miên đã diễn luyện tốt quy trình kế tiếp ở trong lòng, sau khi té xỉu bạo quân bảo người đưa y vào trong l*иg sắt giống như lúc trước, chuyện đánh gậy sẽ không giải quyết được gì, y nghĩ nghĩ rồi yên tâm nhắm chặt hai mắt dựng thẳng lỗ tai nghe lén động tĩnh trong điện, nghe được thị vệ nói mình té xỉu, lúc này yên lòng, sau đó chờ bạo quân mở miệng.

Ai ngờ đợi được bạo quân nói: "Đánh thức rồi đánh.”

???

Cái miệng hơn ba mươi độ làm sao có thể nói ra lời lạnh thấu xương như vậy?

Lê Miên suýt chút nữa tức hộc máu, sao lại có người đáng giận như vậy chứ?

Không phải y khuếch đại, nhà ai có được một động vật nhỏ có linh khí lại đáng yêu như y, vậy chính lá bảo bối muốn sao chắc chắn không cho hái mặt trăng!

Thị vệ vốn tưởng rằng nhóc hồ ly tránh được một kiếp, chưa từng nghĩ bệ hạ lại quyết tâm trừng phạt y, làm sao tỉnh lại? Bọn họ có một trăm biện pháp có thể đánh thức người ta, nhưng những chiêu thức đó cũng không thể dùng lên người nhóc hồ ly, bằng không lấy nước giội? Sẽ làm ướt thảm chứ?

Thị vệ đành phải cầu cứu Tôn công công, hy vọng có thể chỉ đường, dù sao Tôn công công cũng là lão nhân trong cung đi theo bên người bệ hạ nhiều năm, vẫn không xảy ra sự cố.

Có thể ngồi lên vị trí thái giám tổng quản này tự nhiên là tâm tư tinh tế tỉ mỉ hiểu được vừa phải phỏng đoán thánh tâm, tuy rằng tâm tư bệ hạ khó đoán nhưng rốt cuộc vẫn có thể thoáng thăm dò vài phần, Tôn công công là người duy nhất ở đây nhìn thấy vừa rồi khóe môi bệ hạ chợt lóe mà qua ý cười, tự nhiên cũng hiểu được căn bản không phải bệ hạ thật sự muốn trừng phạt nhóc hồ ly này, không nói còn phải tự mình quan sát trừng trị, loại chuyện đánh bản tử nhỏ bé này mà có thể lăn qua lăn lại lâu như vậy, rất khó không hoài nghi bệ hạ là đang trêu chọc nhóc hồ ly này.

Những người khác quỳ trên mặt đất không nhìn ra nhóc hồ ly là đang giả bộ choáng váng, trong lòng Tôn công công giống như gương sáng.

Vì thế Tôn công công hợp ý, "Bệ hạ, lão nô đã thấy qua những biện pháp giày vò người khác thật sự quá mức máu tanh, sợ làm bẩn mắt ngài, theo lão nô thấy vẫn là cột nhóc hồ ly này ở trên băng ghế trực tiếp đánh là tốt rồi, không tới hai cái cũng sẽ đau tỉnh.”