Chương 26

Mọi người im lặng.

Nhóc con này sợ là thành tinh rồi?

Trong lòng Tôn công công chấn động, được bệ hạ tiếp tục dung túng, chỉ sợ nhóc hồ ly này có thể vô pháp vô thiên, hiện tại đều là dáng vẻ không sợ trời không sợ đất.

Nói cách khác trong thiên hạ này còn có ai dám giống như y vậy không hề kiêng kỵ giẫm chân bệ hạ bò lên bàn ăn của bệ hạ, hôm nay lên bàn, ngày mai y sẽ dám bò lên giường của bệ hạ .

Mấu chốt là bệ hạ lại không giận.

Có nhóc hồ ly ngăn cản cung nhân cũng không dám tùy tiện tiến lên, bạo quân sử dụng bàn ăn cực dài, trên mặt bàn bày mấy chục cái đĩa, mỗi món ăn cũng không lặp lại, bao hàm cả bơi dưới nước chạy trên đất bay trên trời, cùng với dưa và trái cây không thuộc về mùa này và bánh ngọt mới ra lò, mấu chốt sắc vị đều đầy đủ, mới vừa lên bàn Lê Miên tiếp xúc gần gũi với những mỹ thực này suýt chút nữa không rụt rè, nước miếng nhóc hồ ly đều muốn chảy ra.

Nhưng tức giận chính là thế nhưng cẩu hoàng đế cũng không động đũa!

Rõ ràng chỉ ăn một mình còn phải bày một bàn đồ ăn như vậy, tạm thời coi như hoàng đế nhất định phải phô trương cái này, tốt xấu gì mỗi món ăn cũng nên nếm nhẹ vài miếng chứ.

Lê Miên không chấp nhận cảnh chà đạp thức ăn như vậy tức giận xoay người nhìn về phía Tiêu Nhất, nhóc hồ ly đứng ở điểm đạo đức cao nhất chống lại con ngươi u sâm lăng liệt kia, giờ phút này cũng không sợ, sống lưng thẳng tắp ỷ vào bạo quân không nghe hiểu hồ ngữ mà khiển trách công kích một trận.

Chim sẻ nhỏ ở trong ổ vùi đầu giống như ấp trứng thình lình nghe được tiếng ân công nhà nó mắng chửi đĩnh đạc, cẩn thận thò đầu nhìn lại, chỉ thấy nhóc hồ ly đang giẫm ở phía trước bàn chỉ trỏ bạo quân rất uy phong.

Cứu với! Phút chốc chim sẻ nhỏ rụt đầu về, bịt lỗ tai lại không dám nghe nữa.

Không hổ là ân công!

Lê Miên giả vờ "giáo dục" xong.

Chỉ thấy bạo quân bày ra dáng vẻ bất động như trước, lạnh nhạt nói: "Đang mắng trẫm.”

Ặc...... Làm sao có thể chứ?

Trong nháy mắt nhóc hồ ly đát đát đát nhảy tới trước mặt bạo quân, thuận thế dùng đệm thịt nhỏ cầm lấy một miếng điểm tâm nhỏ trước mặt bạo quân giơ tới trước mặt hắn, chớp con ngươi vô tội ngoan ngoãn khéo léo "Ngao" một tiếng.

Tôn công công thấy một màn như vậy mí mắt nhảy dựng.

Tứ chi một mực giẫm tới giẫm lui trên mặt đất, hiện tại lại cầm móng vuốt nhỏ đút cho bệ hạ ăn! Quả nhiên là lớn mật!

Tiêu Nhất không há miệng, nhóc hồ ly cực kỳ không có nhãn lực lắc lư đệm thịt nhỏ "Gào khóc" kiên trì, vụn bánh xốp rơi xuống đều rơi trên áo bào bạo quân, Tôn công công chỉ cảm thấy mê muội, ai làm việc trong cung mà không biết bệ hạ thích sạch sẽ không nhịn được một chút dơ bẩn, cho nên nói nhóc hồ ly có lai lịch không rõ này thật sự được sủng ái, làm loạn hỏng bét tẩm cung và long sàng thành như vậy còn có thể toàn thân trở ra, chỉ sợ trước mắt cũng chỉ có một mình y, đương nhiên người bên ngoài cũng không có lá gan khiêu chiến uy quyền bệ hạ.

Hôm nay Lê Miên quyết tâm đút bạo quân ăn cái này, tiêu xài vô độ tạm thời không đề cập tới, cái này không ăn cái kia không nếm, là ăn tiên lộ hay là muốn tu tiên tích cốc? Đừng chờ chết đói trước khi mất nước!

Ăn, nhất định phải ăn, y còn phải hút nhiều dương khí hóa hình!

Hai người giằng co một hơi, Tiêu Nhất trầm giọng nói: "Trẫm không thích, ngươi - -”

Nhóc hồ ly nhắm chuẩn cơ hội trực tiếp đưa điểm tâm trong đệm thịt nhỏ vào miệng bạo quân, cắt đứt lời nói kế tiếp của bạo quân.

Tôn công công thấy một màn như vậy trước mắt tối sầm, thân thể suýt chút nữa không ổn định.

Lớn mật! Quá...... quá càn rỡ!

Nhóc hồ ly đưa bánh ngọt dùng sức quá mạnh trực tiếp dập đến răng bạo quân, dòng điện quen thuộc xẹt qua móng vuốt nhỏ, ôi nha, Lê Miên hoàn toàn không thích ứng được, tranh thủ thời gian muốn lấy đệm thịt về, ai biết càng hoảng loạn càng phạm sai lầm, đệm thịt nhỏ ba một cái ấn ở trên môi mềm mại của bạo quân, lại sau đó dòng điện dọc theo tứ chi thổi quét toàn thân.

Tiêu Nhất duy trì tư thái vừa mới mở miệng nhìn nhóc hồ ly đang ngủ bất tỉnh nhân sự lăn từ trên bàn đến trên đùi hắn, khuôn mặt ngày thường không chút thay đổi kia giờ phút này lạnh muốn rớt băng vụn.