Chương 26

Hắn ngước mắt lên, lớn mật nhìn về phía Thái tử. "Trước kia là thần ngu dốt, điện hạ rộng lượng chưa bao giờ so đo với thần, thần hổ thẹn, từ nay về sau, nguyện vì điện hạ làm trâu làm ngựa."

Từ khi xuyên qua, Nam Nhược vẫn luôn cố gắng giải quyết vấn đề độc dược.

Sự thật chứng minh, chỉ dựa vào hắn thì không được.

Điều này vượt quá khả năng của hắn.

Ở thời cổ đại, có quá nhiều hạn chế.

Nếu cho hắn thời gian, hắn có thể giải quyết, nhưng bây giờ thứ hắn thiếu chính là thời gian.

Bảy bảy bốn mươi chín ngày, con dao đặt trên cổ buộc hắn phải lựa chọn.

Trước ngày hôm nay, hắn vẫn còn do dự.

Hắn có thể hướng nam 2 cầu giúp đỡ, biến đổi lý do vừa rồi một chút, bảo hắn nói cho nam nữ chủ, cầu hỗ trợ.

Đây vốn là giải pháp ít tốn nhiều công sức nhất.

Nhưng có nguy hiểm, hắn không có lòng tin có thể lừa gạt nữ chủ trăm phần trăm.

Hơn nữa những gì hắn nhìn thấy và nghe thấy ngày hôm nay đã khiến hắn thay đổi ý định của mình.

Hắn muốn chọn Thái tử.

Ôm đùi nam nữ chủ, tất nhiên là thoải mái, nhưng cuộc sống tiếp theo gần như có thể đoán được.

Tương lai kế thừa Nam Cung phủ, tiếp tục làm hoàng thương, trước kia hắn chỉ là từ trong sách biết được địa vị thương nhân cổ đại thấp, mấy ngày nay nhìn thấy nghe thấy, làm cho hắn cảm nhận sâu sắc cái gì gọi là người ở tầng lớp hạ đẳng.

Không phải tất cả huân quý đều là Hạ Hầu Thuần, đại đa số ánh mắt nhìn hắn là khinh thị, khinh thường.

Nam Nhược vốn không để ý đến quan điểm của người khác, nhưng sự tự ti và phẫn nộ trong trí nhớ nguyên thân đã ảnh hưởng sâu sắc đến hắn.

Quan trọng nhất, lễ tế hôm nay đã cho hắn một kích nặng nề.

Nam Nhược sờ được hai chữ ẩn trong ngực. Dã tâm.

Ngày xưa, khi Nam Nhược đọc tiểu thuyết xuyên không, đối với nhân vật chính luôn theo đuổi hai chữ "tình yêu" chỉ hận rèn sắt không thành thép.

Ví dụ như có một thời gian kịch Thanh xuyên rất hot, hắn làm biên kịch thuận theo trào lưu, đi xem rất nhiều tiểu thuyết Thanh xuyên, nếu nhân vật xuyên không mà không có "phúc lợi đính kèm", sống sẽ rất gian khổ, điều này có thể lý giải.

Có người mang theo không gian tùy thân có thể so với tiên nhân, ngón tay vàng to chà bá, cư nhiên cũng chỉ lui ở hậu viện của một nam nhân làm tiểu thϊếp.

Còn có hệ thống hướng dẫn gì đó, có thể đổi ra bùa vạn nhân mê, hoặc là xuyên từ tận thế tới, giá trị vũ lực bạo phát, xuất nhập hoàng cung như chỗ không người, vân vân vũ vũ.

Đều lợi hại đến mức này, cho dù không ở sau rèm thu thập binh mã tạo phản, cũng có thể gϊếŧ chết nam chính tự mình buông rèm chấp chính.

Kết quả cả đám nữ chính xuyên không đều cam tâm làm tiểu thϊếp cho các vị A Ca.

Nam Nhược cảm thấy mình không thích hợp để viết kịch Thanh xuyên, bỏ cuộc.

Bây giờ thực sự xuyên qua, hắn rất muốn thử...

Đứng về phe nam nữ chủ, tất nhiên có cốt truyện tham khảo, có thể bảo vệ trong vòng 10 năm không lo lắng, nếu cố gắng một phen, làm Phò mã, có thể kéo dài đến già.

Nhưng cũng chỉ dừng lại ở Phò mã, chạm không được nửa phần quyền thế.

Đó không phải là điều hắn muốn.

Chọn Thái tử, một khi thành công, chính là công lao Tòng Long.

Lúc mới tới hắn bị nguyên tác lừa gạt, không coi trọng Thái tử, nhưng bảy ngày chuẩn bị Xuân tế, hắn phát hiện Thái tử cũng không tệ như vậy.

Chỉ trong bảy ngày ngắn ngủi đã dẫn dắt Đông cung hoàn thành Xuân tế, năng lực của Thái tử là đạt.

Thái tử đối với thủ hạ nguyện ý đứng ở bên cạnh thưởng phạt phân minh, đối với thủ hạ không muốn đứng ở bên cạnh cũng không cố ý gây khó dễ.

Năng lực trong đầu đều có, là một Thái tử đủ tư cách.

Về phần tương lai bị phế thế nào, còn có 5 năm thời gian, cốt truyện cũng không phải là không thể thay đổi, tại thời khắc hắn mở mắt ra thế chỗ nguyên thân, mọi thứ cũng đã lệch.

Đương nhiên, quan trọng nhất, nam nữ chủ cách quá xa, truyền tin không tiện, hắn sợ kéo dài quá lâu không kịp.

Thời gian và quyền thế song song cổ động hắn, dẫn Nam Nhược đi tới trước mặt Thái tử.

So với đối mặt với nam nữ chủ, hắn ở chỗ Thái tử tìm được nhiều chỗ tốt hơn.

Thành, liền thăng quan tiến tước, thay đổi địa vị.

Thua, không, sẽ không thua.

Nam Nhược híp mắt lại, hắn tuyệt đối sẽ không thua.