Chương 35: Hắn tới rồi 1

Nam nhân bước ra khỏi cung điện, mái tóc bạc trắng của hắn dài đến hông, hắn bận một chiếc áo choàng mỏng màu tím có tay áo dát vàng. Hắn nâng tay trái, kéo vạt áo choàng lên, có lẽ vì lạnh mà cơ thể hắn hơi run lên, hai hàng mày cực kỳ tinh xảo nhíu lại, sương mù sáng nay quá dày, hắn tuyệt đối sẽ không lựa chọn ra ngoài vào lúc này.

Tuy nhiên, hắn không rõ thiếu nữ ngu ngốc đó liệu có đang ở chỗ của Ngũ hoàng tử hay không.

Trần Cơ Thường u ám ngước mắt lên, hắn liền nhìn thấy một bông mộc lan trắng tinh khiết mọc bên tường, những cánh hoa trong suốt như pha lê lúng liếng nước, thậm chí còn hơi run lên vì gió lạnh, đài hoa bụ bẫm hơi nghiêng nghiêng, mật hoa bên trong nhụy chảy ra. Mật của hoa mộc lan liệu có ngọt ngào hơn của tiểu cung nữ kia không?

Chiếc lưỡi khô khốc của hắn không nhịn được mà nâng lên, liếʍ lên vòm miệng, quét qua quét lại, như thể anh đang hồi tưởng về vị ngọt đọng lại trong lùm cỏ dại ngày đó.

Hắn đột nhiên nhận ra điều gì đó, ngón tay nam nhân cứng ngắc, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào hư không. Hắn phát hiện bản thân thế mà lại đang nghĩ đến một điều kinh tởm như vậy, đây không phải là hắn của trước kia nữa. Nhưng khao khát này rốt cuộc vẫn tiếp tục ăn sâu vào trái tim hắn, khiến hắn không thể nào quên.

Hắn nhanh chóng phái người chuẩn bị xe ngựa, tiếng vó ngựa vun vυ"t lao về phía cung điện của Trần Bạch Lạc.

Lúc này, Đỗ Thi Thi đang mệt mỏi nằm trên giường, bởi trận lăn giường điên cuồng tối qua mà không mở nổi mí mắt. Đột nhiên cảm giác được một trận gió mát từ cửa sổ thổi qua trên bờ vai trần của mình, nàng cau mày, nhanh chóng chui vào trong chăn. Bên cạnh nàng là một nam tử khỏa thân đang thở hổn hển, mái tóc đen rối bù trải trên giường, một cái đùi trắng như bạch ngọc tà mị di chuyển trong chăn, nhẹ nhàng móc vào chân nàng ở bên cạnh, nhẹ nhàng cọ xát.

Đôi mắt mơ hồ của Đỗ Thi Thi lập tức bị đánh thức bởi một dòng máu hưng phấn. Một cảm giác kɧoáı ©ảʍ kỳ lạ trào ra từ bụng dưới của nàng, cho đến khi làm ướt đẫm phần đùi trong mẫn cảm mới thôi.

Đỗ Thi Thi trợn trắng mắt, làm thế quái nào mà tiểu quỷ này lại đầy thủ đoạn như vậy? nàng đã phải lăn lộn vất vả bị thao cả một đêm, bây giờ lại muốn tặng nàng món quà gặp mặt khủng bố nữa sao?

"Tiểu tử, ngài thật sự có thể làm khổ ta."

Tuy miệng nói như vậy, nhưng trông bộ dáng nàng như một thiếu nữ e thẹn. Một khi chuyện như vậy đã xảy ra, chẳng khác nào uống phải nước độc, sẽ tổn thương thận.

Ai ngờ nàng đang duỗi bàn tay ra chạm vào mặt hắn, đôi mắt phượng tinh xảo của hoàng tử lập tức mở ra:

"Nữ nhân, ai cho ngươi động!"

Thì ra vừa rồi Ngũ hoàng tử đã tỉnh rồi sao? Đỗ Thi Thi kinh ngạc ngước mắt lên, nhìn chằm chằm vào nam nhân khỏa thân trước mặt, tập tức ngồi thẳng dậy.

"Ơ... động cái gì? Vậy sao vừa rồi ngài lại dùng đùi của ngài quấy rối ta!" Đỗ Thi Thi không cam lòng phản bác lại.

"Quấy rối cái gì? Ta chỉ... cảm thấy có gì đó bên cạnh."

“Ồ, ngài có thể tùy tiện chạm vào chỗ này ngay cả khi ngài chưa quen thuộc với nó sao.” Đỗ Thi Thi giả vờ ngạc nhiên.

"Quen thuộc? Hôm qua... tối hôm qua, chẳng phải đã quen thuộc lắm rồi sao?" Hắn lo lắng liếc nhìn thiếu nữ bên cạnh. Nữ nhân này đêm qua chơi mãnh liệt như vậy, hắn tự hỏi đêm qua sao nàng tự nhiên lại xông tới, đem hắn ra hành sự ngay tại chỗ. Nhưng nhớ lại, đêm qua cũng là lần đầu tiên hắn động tình, bị nàng trêu chọc, hắn không chịu nổi nên đã làm tới...

Với khuôn mặt đỏ bừng, hắn bắt đầu nghĩ về chuyện kia, những tiếng thở hổn hển quyến rũ và tiếng rêи ɾỉ mê hoặc ấy như đang quanh quẩn trước mắt một cách sống động, khiến hắn sa ngã mà không thể tự thoát ra được.

Nàng dâu nhỏ nhút nhát này thật sự là Ngũ điện hạ điên loạn, hai mắt đỏ hoe thao táo bạo đêm qua sao?