Chương 5: Li Hôn.

Hương vị ngọt ngào của cô khiến anh phát nghiện, đầu lưỡi trực tiếp xâm nhập vào khoang miệng tươi mát bắt lấy đầu lưỡi non mềm dây dưa, thăm dò thật sâu. Lần đầu tiên Dương Bạc Hi trải qua cảm giác ướŧ áŧ câu hồn này, từng đợt máu nóng trong cơ thể đang không ngừng dâng lên sôi trào. Cơ thể càng lúc càng nhũn ra như nước, hoàn toàn dựa vào vòm ngực rắn chắc của anh.

Nụ hôn càng lúc càng bức thiết, mạnh mẽ cuốn lấy môi lưỡi cô.

Bạc Hi hít thở khó khăn, vô thức ngửa đầu phó mặc anh dẫn dắt cảm xúc. Cô cảm thấy nơi ẩm ướt sâu hút nào đó trên người cô đã bắt đầu co thắt dị thường. Khát khao được nhiều hơn như thiêu đốt lí trí nhạy cảm...

Cô gái mềm mại vô lực trong lòng khẽ rên một tiếng như mèo con, khiến máu trong người anh như sục sôi cuộn trào, có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Thật không thể tưởng tượng nổi ẩn sâu bên ngoài dáng vẻ lạnh lùng, cao cao tại thượng lại là một mặt mềm mại, ướŧ áŧ câu nhân như vậy.

Một cô gái trong ngoài bất nhất thật là báu vật trời ban...

Môi lưỡi anh vẫn đang tiếp tục nhưng dường như sức lực cũng chậm đi. Anh dịu dàng nhấm nháp cánh môi cô, chiếc lưỡi mềm mại lại như miên man phác thảo hình dáng gợi cảm của đôi môi.

- Khụ...

Chứng kiến một màn hoạt sắc sinh hương trước mắt, Phùng Thiệu Khương lúc này mới đủ tỉnh táo để nhắc đến sự tồn tại của bản thân trong không gian kí©ɧ ŧìиɧ này.

Sáng nay anh được trợ lý của Dương tổng mời đến để giải quyết về vấn đề ly hôn của cô Cả tập đoàn Dương Bình.

Trong giới tài chính đều cho rằng con gái Cả của tập đoàn Dương Bình thống trị vị trí thứ năm trong nền kinh tế cả nước là một kẻ yếu ớt, bệnh hoạn. Vừa vô dụng lại mê muội, quỵ lụy, trở thành con rối trong tay Mộ thiếu gia khiến người người cười chê, ngao ngán...

Thế nhưng hôm nay, khi gặp người con gái trong tin đồn bằng xương bằng thịt trước mặt, anh đã phải trấn an trái tim đập loạn nhỏ bé của mình, lại phải chửi thầm mấy trăm lần.

Chết tiệt... Đây mà là yếu ớt, bệnh hoạn, mê muội, vô dụng trong miệng các người đây sao ?

Cô gái trước mặt xinh đẹp kiều diễm, khí chất xuất chúng. Một loại khí chất cao ngạo, vương giả từ trong xương cốt khiến người khác không dám đến gần, cũng không nhịn được khát khao được chinh phục đến mức điên đảo thần hồn...

Ánh mắt thông tuệ nhìn thẳng vào anh, lời ít ý nhiều đi thẳng vào vấn đề.

- Trong vòng ba ngày, tôi muốn hoàn tất mọi thủ tục ly hôn cùng Mộ Bách Tiêu. Một chút cũng không muốn liên quan.

Giọng nói thanh lảnh, lạnh lùng. Ánh mắt điềm tĩnh, trong suốt như pha lê.

Nào có một chút đau khổ, vấn vương, luyến tiếc nào ẩn hiện...? Nào có một chút hình ảnh si mê Mộ thiếu gia đến mức cố chấp, điên cuồng, không thiết mạng sống như trong lời đồn..?

Bây giờ cô gái xinh đẹp ấy lại đang chìm đắm trong tình mới cùng một chàng trai cực phẩm như vậy...

Xinh đẹp như vậy, ai lại ngu ngốc chết trên một cái cây không hướng về mình..?

Tiếng ho khẽ của Phùng Thiệu Khương thành công kéo lại lí trí sớm đã phiêu đãng tận phương nào của hai người trước mặt.

Khi môi lưỡi ướŧ áŧ luyến tiếc buông nhau ra, ánh mắt hai người khẽ giao nhau. Trong cự ly gần, hơi thở đối phương hỗn loạn, quấn quýt quẩn quanh không gian ngập tràn ái muội...