Chương 16: Cưỡng ép anh hùng cứu mỹ nhân

Nghe thấy Lưu lão phu nhân muốn cho công đa nhà mình làm mai mối, cho nàng thêm một bà bà mới, Lâm Sơ Vãn ban đầu nghĩ rằng điều đó khá tốt, lão quỷ háo sắc kia chắc chắn sẽ không làm phiền nàng nữa nếu hắn có vợ mới, thế nhưng vừa nghĩ tới nam nhân kia lúc trước có một vợ cả, một vợ kế còn có một di nương, trong phòng có nha đầu thông phòng không biết có bao nhiêu người, Tịch Mai kia nhất định là một trong số đó, hiện nay lại thêm một người Lưu thị, chậc chậc, nam nhân này thật đáng ghét! Nang thế nhưng là xử nữ trong sạch, nếu không phải hắn từ bên trong pha trộn lung tung, tương lai hòa cách với Chu Dật Dương nàng cũng có thể lại tìm một nam nhân không phải quá kém, bây giờ còn phải suy nghĩ kỹ hơn! Mỉm cười không thất lễ, Lâm Sơ Vãn lại nghe hai mẹ con lão phu nhân lảm nhảm với mình một hồi, nàng mới mang theo Tịch Mai rời đi, lần theo đường lúc đến trở lại trong vườn.

Đúng như Lâm Sơ Vãn đoán, Tịch Mai vốn là quản gia an bài cho Chu Đình Thân làm thông phòng, Thu Cúc cũng vậy, nhưng những năm gần đây Chu Đình Thân không gần nữ sắc, một mực không có chạm vào các nàng, vốn cho là bây giờ chủ tử ăn mặn, chính mình có cơ hội thượng vị, ai biết đại nãi nãi người làm con dâu này ba ngày hai bữa chiếm lấy chủ tử cũng coi như xong, bây giờ lại tới thêm Lưu thị, không khỏi có chút nóng nảy, càng nghĩ, càng thấy đại nãi nãi này thật lợi hại, nhất định sẽ gây chuyện, thế là nàng ta nhỏ giọng nói: “Đại nãi nãi, cô nãi nãi Lưu gia kia là nghĩ đến làm chúng ta...... Kế thất của tướng quân chúng ta, ngài mới cầm quyền lý nội viện thì đến một người vợ mới......”

“Ngươi nha đầu này bị sao vậy hả? Sao cả ngày chỉ suy nghĩ chuyện lão gia ngươi ngủ với nữ nhân?” Lâm Sơ Vãn tự nhiên biết mình không đối phó được Chu Đình Thân, thế nên trút giận lên Tịch Mai. Trực tiếp mắng nàng ta, “Ngươi đi sang một bên, chớ bám theo ta.”

“Dạ.” Tịch Mai suốt đường bị nàng trút giận, cuối cùng không nhịn nổi, chỉ ủy ủy khuất khuất chạy đi. Lạnh lùng nhìn Tịch Mai rời đi, Lâm Sơ Vãn cũng không nghĩ nhiều, liền đi về phía vườn.

Mà bên cạnh hồ sen, thế tử An quốc công cùng muội muội nhà mình đi dạo ở hẻo lánh này, trong lúc vô tình nhìn thấy một thiếu nữ ăn mặc thanh lịch sang trọng nhưng không giấu được vẻ ngoài xinh đẹp đang chậm rãi đi dạo trong bụi hoa gừng đỏ bên cạnh hồ. “Trên đời lại có nữ tử xinh đẹp như vậy......” Thế tử An quốc công Tề Tu Hiền mắt không hề chớp mắt nhìn tiểu mỹ nhân cách đó không xa không nhịn được kinh ngạc mà cảm thán.

“Vừa nãy lúc ngươi chưa đến, ta đã thấy nàng, đó là con dâu trưởng của Thần Uy tướng quân, các nàng hình như gọi nàng Lâm đại nãi nãi, ta cũng cảm thấy nàng thật đẹp, chỉ là hơi hung dữ chút, thị nữ đi theo nàng đều bị mắng khóc.” Nói xong, tiểu thư Tề gia không khỏi che miệng cười trộm, huynh muội con vợ cả Tề gia là mỹ nhân nổi danh Vân Châu, tầm mắt cực cao, muội muội Tề Hi Như năm trước gả cho con trai trưởng Lưu đạo đài, Tề Tu Hiền thì chưa bao giờ chính thức kết hôn.

Hung dữ? Nghe thấy cái từ này, Tề Tu Hiền càng hiếu kỳ hơn, trong phòng hắn nha đầu thông phòng đều quá dè dặt, mẫu thân cho hắn thϊếp thất càng là mỹ nhân đầu gỗ, cũng không biết mỹ nhân tuyệt sắc này trên giường hung sẽ quyến rũ như thế nào? Nhưng đáng tiếc là tiểu phụ nhân, cho dù hắn không chê bị người qua tay nhưng cũng không thể đánh mặt Chu gia đi quyến rũ nàng.

Lâm Sơ Vãn tò mò nhìn những bông hoa gừng đỏ giống hệt những bông hoa được trồng ở quê nhà, lại chưa từng phát hiện có người đang nhìn mình. Nhìn những bông hoa đỏ rực như lửa này, nàng lại nhớ tới tỷ tỷ của mình, người tỷ tỷ hoà ly của nàng yêu nhất hoa này, cũng không biết tỷ ấy bây giờ ở quê nhà như thế nào? Nghĩ đến đây, Lâm Sơ Vãn lại cảm thấy nên tìm thời gian nói với Chu Đình Thân khiến hắn đáp ứng nàng trở về thăm nhà, nàng phải bí mật làm chuẩn bị thật tốt để cùng cách. Lúc này, Lâm Sơ Vãn đang đứng ở bên cạnh ao, đột nhiên nghe thấy Tịch Mai đang gọi mình, thế là nàng quay đầu lại. “Ngươi sao lại......” Lâm Sơ Vãn đang muốn nói nàng ta sao lại bám như vậy, đã thấy nàng ta hô: “Đại nãi nãi! Có có rắn! Ở bên cạnh ngài!”

Nghe thấy lời này, Lâm Sơ Vãn bị dọa đến mặt mũi trắng bệch, xoay người quả nhiên nhìn thấy một đầu rắn hoa đang lắc lắc bên cạnh mình, dọa nàng hét to lên, nàng là người cái gì cũng không sợ nhưng lại sợ vật dáng dấp dọa người, trong lúc nhất thời sợ đến mức nổi da gà khắp người, cả người có chút phát run, vội vàng suy nghĩ né ra, thế nhưng mặt đất thực sự quá trơn, bản thân nàng sơ ý một chút liền ngã ngửa ra sau cứ như thế rơi vào trong hồ nước.

Nàng ngã như thế này đã gây ra tiếng vang khá lớn, người trong vườn đều vây quanh, mà Tề Tu Hiền thấy mỹ nhân rơi xuống nước không kịp nghĩ kĩ liền cởi váy bên ngoài nhảy vào trong nước, bơi về phía Lâm Sơ Vãn. Lâm Sơ Vãn tuy bị kinh sợ, nhưng lớn lên trên bãi biển nàng biết bơi, mặc dù nàng người này không câu nệ tiểu tiết vẫn biết nam nữ khác biệt, trong hồ đạp nước mấy lần liền ổn, muốn bơi đến trên bờ, đã thấy một người đàn ông bơi về phía mình nàng vội vàng né tránh. Tề Tu Hiền lại cho là nàng không biết bơi đang giãy dụa lung tung, thế là hắn ta bơi nhanh hơn, hơn nữa một tay bắt được Lâm Sơ Vãn!

“Ngươi, ngươi thả ra...... Ta biết bơi!” Nam nữ thụ thụ bất thân! Nam nhân này không biết sao? Gấp gáp đẩy người ra, Lâm Sơ Vãn cũng không kịp thưởng thức hình tượng “Anh hùng cứu mỹ nhân ” vĩ ngạn của nam nhân này, vội vàng hét lên với hắn, chỉ sợ hắn kéo rách váy áo nàng!

Nam nhân vừa nãy cách hơi xa, chỉ cảm thấy nàng thật xinh đẹp, hiện nay mỹ nhân yêu kiều này rơi vào nước, thực xứng với bốn chữ "hoa sen mới nở"! Hắn tự nhiên nghe thấy mỹ nhân nói nàng biết bơi, nam nhân không có ý định bỏ qua cơ hội đến gần mỹ nhân này, còn đem nàng ôm đến trong l*иg ngực của mình. Lâm Sơ Vãn chưa bao giờ bị nam nhan nào khác trừ Chu Đình Thân ôm, nhất thời dọa sợ, vội vàng dùng lực đẩy ra nam nhân, Tề Tu Hiền lại càng ôm nàng chặt hơn, cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn hình giọt nước, nam nhân không nhịn được, hắn ta cúi đầu nhìn vào cái cổ lộ ra của nàng, bên trên vậy mà hiện đầy dấu hôn, trong lúc nhất thời, dù hắn đã trải qua chuyện đời cũng không nhịn được đỏ mặt! Mỹ nhân này, thật sự quá hào phóng!

Phát hiện Tề Tu Hiền đang nhìn chằm chằm cổ của nhìn, Lâm Sơ Vãn cảm thấy mình bị vũ nhục, lại sợ bị nam nhân nhìn thấy cái gì nữa, thế là thừa dịp hắn không chú ý hung hăng đạp hắn một cái, đẩy người ra vội vàng hấp tấp mà bơi vào bờ, lúc này, Lâm Sơ Vãn mới phát hiện công đa nhà mình không biết đã đến đây từ lúc nào, sắc mặt hắn tái xanh trừng Tề Tu Hiền ở trong nước lại lạnh lùng mà nhìn mình.

—--------—

Tề Tu Hiền (*?◇?): Điều này khác với kịch bản ta nhận được.

Tác giả-kun (?????): Đáng lẽ phải hô hấp nhân tạo, hôn và ôm | ???w??)??? Bị đại tướng quân cưỡng ép xóa bỏ rồi